Mẩn mê ngắm chợ Bắc Hà- Lào Cai
Chợ phiên miền núi luôn có một cảm tình sâu sắc đối với du khách đi du lịch.Tôi đã tưng thấy trong những thước phim, những chàng trai, cô gái dập dìu váy áo lê chợ,bên cạnh đó là những khúc nhạc miền núi vui nhộn, trong trẻo như làm vui tươi thêm khung cảnh Tây Bắc.Điều đó cứ mãi ám ảnh tôi – một kẻ đam mê du lịch và thích khám phá bản sắc văn hóa vùng cao.
Vượt chặng đường xa về du lịch Lào Cai, tôi ngỡ ngàng trước cái đẹp mênh mông, trải rộng .Lúc tôi thực hiện chuyến đi cũng là lúc hoa mận hoa mơ đang mùa nở rộ, những cánh rừng bạt ngàn sác trắng tinh khôi.Thủ nghĩ, chẳng lẽ mình đang lạc vào chôn thần tiên nào đó, hay thiên đế vì thấy nơi này quá đẹp và ban thêm cho núi rừng chiếc áo khoác mượt mà, khiến ai nấy đều si mê.
Vượt qua những rừng mận, tôi tới với phiên chợ vùng rẻo cao- chợ Bắc Hà.Đúng như cảnh sắc trong phim tôi coi, nhưng khi chứng kiến tận mắt, sợ tận nơi, mọi thứ trở nên thú vị hơn bởi sự náo nhiệt đong vui mà “mùi vị” mà phiên chợ mang lại.Trên mỗi bước chân tôi đi là những tiếng nhạc du dương nhún nhảy trong đầu.
Sau đây là những điểm tuyệt vời mà tự mình cảm nhận được.
Đầu tiên là tiếng nhạc, hay nói cách khách đó là âm thành từ cuộc sống.Chắc có lễ vì đã quá ấn tượng với với làn kiệu khèn , đàm lá mà tôi mê mẩn thứ âm nhạc được sinh ra từ núi từng, những nốt nhạc cứ nhảy “tinh tinh” trong đầu.Đến với chợ Bắc Hà, tôi cứ ngỡ đây là một buổi hòa nhạc thay vì phiên chợ.Những chiếc khèn cứ thế ngân vang, vọng đến mọi ngóc ngách của chợ, qua mọi con phố và hòa lẫn vào núi rừng.Rồi cái tình cái ý vì thế mà đến với người con gái “anh yêu”.Âm nhạc là giai điệu kết nói tình cảm tuyệt vời nhất.Trong tiếng khèn là tâm tư, tình cảm của chàng trai gửi đền người thầm thương trộm nhớ, cũng là dịp để anh thể hiện tài năng của mình.Và trong phiên chợ ấy, có cô gái gật đầu đồng ý theo anh về dinh thì sao.Thế nên tôi cứ đứng nghe nhạc mải mê quên khám phá.
Thứ hai là chợ phiên Bắc Hà là chợ lớn nhất, nổi tiếng nhất ơ vùng Tây Bắc, chợ được họp vào mỗi chủ nhật hàng tuần, được đong đảo du khách ghé thăm.Lên đây mới thấy người Tây còn thích đi chợ phiên, huống gì mình.Ngập tràn sắc màu, rực rỡ như chính người con miền núi rừng.Phiên chợ đã níu chân bao du khách khi có dịp lên với mảnh đất vùng cao này.
Mỗi chủ nhật hàng tuần,ngày họp chợ phiên đông vui nhộn nhịp.Người miền núi bảo nhau rằng, đi chợ đồng nghĩa với đi chơi hội.Nó có cái thú như chúng ta đi du lịch ấy.Bơi chợ phiên bắc hà không chỉ đơn giản ,à mua bán, trao đổi hàng hóa mà còn thể hiện sự đa dạng trong văn hóa vùng cao, là nơi trao đổi, gặp gỡ,giao lưu ,tâm tình.Bạn thấy những bà, những mẹ cùng nhau ngồi nói chuyện rôm rả về chồng con, về cuộc sống,những người họ hàng ríu rút ôm nhau, nắm tay sau bao ngày xa cách, những chàng trai cô gái hẹn hò nhau lên chợ tỏ tình….mỗi một phần của cuộc sống đều được họ thể hiện rất bình dị nhưng hiếm nơi nào có được.Ấy thế nên,người miền núi đi chợ từ sáng đến tối mà chưa muốn về.
Từ sáng sớm, những bản làng xa chợ cách hàng chục km, vượt qua mấy con đèo, bao ngọn núi, khó khăn lắm mới về đến chợ, đâu như người dưới xuôi mình, leo lên xe máy, đường rải nhựa phẳng lì ấy thế mà còn chẳng muốn đi.Đấy chính là cái khác biệt của nền văn hóa.
Có những người vì nhà quá xa, để kịp cho ngày chợ phiên, phải đi ngựa đến nhà bạn bè, xin ngủ nhờ qua đêm để ngày mai lên chợ sớm.Từ tờ mờ sáng, những con đường đã đông vui đến lạ, dù sương còn giăng bay trên đỉnh đầu.Họ mang theo những snr vật của bản làng, của gia đình như oa quả, chè Shan,mật ong, rượu, váy áo thổ cẩm, dụng cụ nông nghiệp, trâu bò, lợn gà….hay khện nệ vác những bao khoai, bông ngô .Nhưng cũng có nhiều người vượt hàng chục cây soos về phiên chợ Bắc hà cũng chỉ mang theo mỗi cây khèm.Có người cắp nách con lợn “còi” hay chú gà trống đen , con chim họa mi lảnh lót lên chợ cho vui.Hay đơn giản chỉ là tay không đi chợ, chẳng mua gì mà cũng không cần già để bán.Đơn giản là đến chợ phiên thưởng thức không khí đông vui, cho bõ cả tuần sống giữa đại ngàn, rừng núi, chỏ có bản làng.
Khi những tia nắng hồng lóe lên, trời trong xanh cao vút cũng là lúc chợ phiên trở nên đông đúc.Nổi bật hơn cả là những gian hàng thổ cẩm.Sắc màu ấy làm tươi vui cả khu chợ.Nào váy, áo, khăn được bày bán thích thú vô cùng.Nhưng hấp dẫn nhất là những chàn trai, cô gái , từng nhóm người ăn vận thật đẹp xuống chợ.Khách du lịch trong và ngoài nước cùng xúm xít cười vui.Cái chợ tầm 7 giờ đã chật kín người, cảm giác giống như mình đang đi hội chứ không đi chợ.
Những bức hình được chụp liên tục.thế mà tối vẫn tham lma chụp cho kỳ được thêm mấy bức ảnh nữa.Trong những váy áo sặc sỡ thì đạp nhất vẫn là váy áo của người Mông hoa, người ta bảo báy sắc cầu vồng quả không sai, nhưng bảy sắc màu này được kết hợp một cách hài hòa, tươi trẻ vô cùng.Váy xòe rộng như đuôi công nổi bật ha màu vàng, đỏ.Mỗi cô gái lúc di chuyển như những chú công sặc sỡ khoe mình giữa cái nền nhã nhặn.Từng tốp, từng tô[s cười nói rôm rả, đi đến đâu là nổi bật đến đó, khiến bao ánh mắt đỏ về “di mê”.Đôi khi tôi còn tưởng đây là sàn trình diễn thời trang cộng đồng thay vì phiên chợ.
Rồi tiếp theo là trang sức của người dan tộc, chủ yếu là bạc, đồng .Tôi tin chắc bạc bây giờ không như ngày xưa, nhưng đó là một phần không thể thiếu trong trang phục người miền núi.Vừa là vật trang trí vừa có ý nghĩa tâm linh.Những hình dáng, họa tiết đậm cá tính núi rừng, luôn thu hút nhiều du khách.Nhiều người mua về làm quà kỷ niệm cho chuyến đi độc đáo mà đầy kỳ thú này.
Tiếp theo là những gian hàng của “rau” rừng.Sắc màu đẹp không kém quần áo.Nào màu dỏ của ớt rừng, màu xanh mươn nướt của rau, màu vàng nghệ của sáp ong, rồi đến cả màu của những giỏi tre, cuốc xẻng…bày la liệt thích mắt.Những thứ này trên chợ khá tươi, lại ngon đúng kiểu “nguyên chất” thiên nhiên.Người miền núi không bán hàng như mình, không cần cân đo mà chỉ đong lên, áng chừng bao nhiêu đó cho vừa đủ.Thế mới nói, cuộc sống họ là của núi rừng, rộng rãi, thoải mái, chẳng cần so đo.Sau hàng rau ,à đến khu vực dành cho trâu nò.Ddây được xem như khu chợ trâu bò lớn nhát miền bắc với quy mô hàng trăm con trâu,bò cùng cánh đàn ông tập trung đông đúc.Và không thể thiếu đi giống chó quý vùng cao được giới yêu thú cưng săn đón.Hya chợ chim Bắc Hà có những chú họa mi, và nhiều loài chim quý khác đang đua nhua ngân lên những khcus hát từ núi rừng.
Và cuối cùng, nói đến chợ phiên Bắc Hà không thể thiếu khu ẩm thực độc đáo.Chắc hẳn đây là nơi tôi thích nhất.Những nồi thắng cố nghi ngút khói, tỏa hương thơmđặc trưng.Người lạ người quen cùng ngồi vào một quán nhỏ, thưởng thức bát rượu ngô ấm nồng, thấy tình dân tộc sao mà khăng khít thế.Người ta nói, rượu ngô bản Phố uống tại chợ phiên Bắc Hà dường như ngon hơn, cái cảm giác chông chênh, chếnh choáng men say dường như cũng dễ chịu hơn. Ở chợ ẩm thực, người ta còn được hít hà hương vị mèn mén, hoa quế, hoa hồi…, được “no con mắt” trước những mâm xôi ngũ sắc, những chiếc bánh dày xanh, tím…, được “lây” vẻ thích thú của trẻ con vùng cao bên hàng bánh rán giòn rụm, quán phở bốc khói nghi ngút, tiếng xì xụp ngon miệng…
Ngoai ra còn có nhiều món ngon khác như mèn mén, xôi ngũ sắc, các loại bánh được các bà, các mẹ bày bán, không kỳ kèo, chỉ cần ưng bụng là bán.
Chợ phiên Bắc Hà lấy đi cảm tình của du khách là thế, những nét mặt chân chất, cái bụng của núi rừng thể hiện rõ trong côt cách của họ. Người bán phát giá, khách mua chỉ trả giá thêm 1, 2 lần là đồng thuận. Nếu không phải là những khuôn mặt thật thà, những nụ cười hồn hậu, thì chúng ta cũng bắt gặp ở họ cái vẻ an nhiên, tĩnh tại và điều đó đem lại cho khách du lịch chợ Bắc Hà cảm giác thật thoải mái như đang đi giữa chợ quê mình.
Có thể nói Bắc Hà là phiên chợ hiếm hoi còn giữ được nhiều bản sắc và đậnnét sinh họat văn hóa cộng đông.Những giá trị sống và cốt cách của người Tây Bắc được thể hiện một cách rõ nét, chân thực và cúc động đến vô cùng.Bởi thế ta mới dễ hiểu vì sao chợ phiên Bắc Hà được bầu chọn là một trong 10 chợ hấp dẫn nhất Đông Nam Á.
Tags:phuong tien giao thong, khach san lao cai, diem du lich lao cai,dac san lao cai