Huế trong tôi là một miền yêu thương
Ai đã từng trải qua cảm giác xa quê, mới cảm thấy hồn quê như máu thịt. Dù có ở đâu, chỉ cần bắt gặp hình ảnh quen thuộc, bất chợt những ký ức xưa lại ùa về.
Huế trong tôi cũng vậy, cái trầm mặc thời gian, cái “chất” của con người xứ Huế khiến trái tim tôi thổn thức không nguôi – Huế trong tôi là một miền yêu thương.
Khoảnh khắc đầu tiên trở về, đối với tôi, được gặp lại bà ngoại yêu thương với mái tóc, làm da hằn nỗi vất vả nhưng trong đôi mắt là niềm vui, hạnh phúc ôm cháu vào lòng. Đó là thứ mà tôi nhớ nhất bởi nó bình yên, ấm áp vô cùng. Đối với tôi, Huế là tình yêu bởi nơi ấy có gia đình, có cảnh đẹp tuyệt vời và những món ăn ngon và còn hơn nữa là người con gái tôi yêu.
Cái đặc trưng của Huế, dù thời gian có trải qua bao thăng trầm, thì vẫn không thể nào lẫn đi được. Vẫn những ngôi nhà rêu phong cổ kính, những ngôi cổ tự trầm mặc, dòng sông Hương hiền hòa uốn quanh hay chiều cầu Trường Tiền “sáu vài mười hai nhịp”, rồi xa xa tiếng chuông ngân.
Tôi yêu cái bầu không khí của thành phố Huế, nó không ồn ào, không hoa lệ nhưng luôn biết cách để vương vấn lòng người. Những chiếc xích lô chở khách du lịch dạo quanh phố xá, cố đô trăm năm lịch sử, chợ Đông Ba ồn ào tấp nập kết đôi cùng cầu trường tiền ngả bóng dòng sông Hương.
Phố Huế khi đêm xuống, cả thành phố nhẹ nhàng bên dòng sông Hương lấp lánh ánh đèn, những chiếc thuyền ngân vang bài ca Huế hương ngọt ngào da diết như chính tâm hồn người dân xứ Huế.
Có lẽ, bạn chưa bao giờ biết cảm giác đi trên con đường rợp bóng cây về với các làng nghề xứ Huế, những làng nghề lâu đời được khách du lịch ghé qua như : tranh hoa giấy THanh Tiên, làng nghề nón, làng nghề đan lát Bao La…, sáng sớm mai sương phủ lảng bảng, như một chốn bồng lai. Thấp thoáng là những chiếc xe đạp của những người trong làng đi làm vội vã.
Huế trong tôi yên bình như vậy, nhưng chắc hẳn các bạn sẽ thấy Huế đẹp hơn với những di sản nổi tiếng được UNESCO công nhận: kinh thành Huế – trung tâm quyền lực cao nhất của nhà Nguyễn. Những cung điện nguy nga tráng lệ đậm dấu ấn một thời của lịch sử dân tộc. Được xây dựng từ thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20, kinh đô Huế ngày nay là nơi lưu giữ lại một phần văn hóa dân tộc, là niềm tự hào của đất nước.
Dù đã nhiều lần vào cố đô nhưng mỗi lần đối với tôi là một cảm xúc khó tả. Không trầm trồ như hồi nhỏ mà bây giờ đối với tôi là sự hồi tưởng về thời 13 vị Vua nhà Nguyễn. Mỗi Vị Vua đều để lại những ấn tượng khó quên. Trải qua bao thăng trầm biến cố của thời gian nhưng kinh đô Huế vẫn mang trong mình nét uy nghiêm vốn có của nó, vẫn là nơi để mỗi người dân đất Việt trở về và du khách quốc tế ghé thăm.
Sự kết hợp của các công trình trong cố đô khéo léo đến mức người ta mặc nhiên coi những cảnh quan nơi đây là những bộ phận chẳng thể tách rời của kinh đô Huế. Dòng Hương Giang chảy nhẹ nhàng chậm rãi uốn lượn bao quanh lấy thành quách, lăng tẩm.
Nếu nói trong kinh thành Huế, nơi mà tôi thích nhất không phải là điện mà chính là hồ Tịnh Tâm, nơi đầm sen thơm ngát với khung cảnh yên bình đến lạ. Không gian hồ được ví như chốn tiên cảnh với sự kết hợp hoàn hảo khiến cho bất cứ ai đến đây đều chỉ muốn thời gian trôi đi thật chậm.
Nếu nói về chùa chiền, không thể không nhắc đến Huế. Chùa ở Huế luôn nằm trong không gian thanh tịnh, bao quanh là cỏ cây. Đến với chùa, bạn sẽ được tách hẳn cuộc sống ồn ào náo nhiệt, tâm thanh thản, lòng hướng Phật độ trì.
Hồi tôi còn 4-5 tuổi, ngoại thường dẫn tôi đến chùa Báo Quốc kính cẩn dâng hương lễ phật. Và cho đến giờ, dù không còn theo ngoại lẽo đẽo như xưa, nhưng mỗi lần về, tôi đều muốn đến đây, đôi khi chỉ là để trong lòng nhẹ nhàng, quên đi những hỉ nổ ái ố bên ngoài xã hội.
Ngoài chùa cổ Thiên Mụ thì chùa Huyền Không Sơn Thượng, thiền viện trúc lâm Bạch Mã, chùa Từ Đàm, chùa Báo Quốc là những ngôi chùa đẹp nhất Việt Nam. Tin tôi đi, vì chỉ cần lạc vào vùng đất thiêng Phật giáo này bạn sẽ quên đi mọi thứ trên cuộc đời.
Bởi chính là cố đô xưa, là vùng đất đế vương của một triều đại, Huế còn là địa danh với nhiều danh lam thắng cảnh. Từ làng chài đẹp như bức tranh vào buổi sáng sớm bình minh. Rảo bước đi trên bờ biển cát trắng, hít hà không trí trong lành còn đẫm hơi sương căng tràn lồng ngực. Cảm giác như sức khỏe được tăng lên gấp bội phần. Xa xa, những chiếc thuyền bé nhỏ của ngư dân lấp lánh giữa biển khơi. Vài ba chiếc thuyền đã cập bến với những khoang cá, mực tươi rói. Nhìn thôi đã nghĩ đến bao nhiêu món ngon trong đầu để về tự tay chế biến cho cả gia đình thưởng thức.
Đó là biển, với biển, cái tình của con người luôn đong đầy, luôn tạo ra những áng văn thơ để đời cho các thế hệ:
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê…
(Xuân Diệu)
Nếu bạn tìm một địa chỉ relax ngày cuối tuần, biển Cảnh Dương, Lăng Cô, Thuận An, Hàm Rồng… sẽ là địa chỉ lý tưởng và lãng mạn vô cùng.
Còn nếu bạn muốn lặn biển, ngắm san hô thì bán đảo Sơn Chà (không phải bán đảo Sơn Trà – Đà Nẵng) – nơi được vua Minh Mạng ban cho cái tên Ngự Hải Đài sẽ khiến bạn ngỡ ngàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Sơn Chà uốn quanh, ôm lấy đèo Hải Vân nước xanh như ngọc, những hòn đá xếp chồng nhau như muốn bảo vệ những con sóng không xô mòn chân núi. Thích nhất là lặn sâu xuống đáy biển, ngắm hơn 100 loài san hô đầy màu sắc hay ngồi vừa ngắm biển, vừa ngắm núi. Thế mới thấy thi vị biết bao nhiêu.
Đất Huế nặng tình đất Huế ơi
Ngàn năm còn giữ nét xuân thời
Cố đô lặng lẽ, ngàn năm giữ
Khiến lòng tôi say, chẳng nên lời
Huế là nơi tụ hợp tinh hoa ẩm thực của nhiều vùng miền, tạo nên màu sắc riêng
Người ta bảo Huế buồn nhưng với tôi là sự mộng mơ, sự ngọt ngào như chính giọng con người nơi đây. Nhưng Huế còn đẹp bởi vùng đất nổi tiếng về ẩm thực. Cái đặc trưng của đất huế không chỉ ở những thành quách nguy nga tráng lệ từ quá khứ mà còn là những sắc màu của ẩm thực ngàn năm.
Người ta bảo, con đường ngắn nhất đến tình yêu chính là con đường dạ dày. Chính vì vậy, tôi yêu hơn cả bởi những món ăn ngoại nấu. Đối với tôi đó là mâm cơm ngon nhất, ấm áp, tròn vị nhất những đặc trưng hương vị cố đô.
Mỗi lần về thăm Huế, tôi đều đến những quán chè hẻm trong phố, chọn một chỗ ngồi yên tĩnh trong cùng và thưởng thức cốc chè tuyệt ngon mang tên chè cung đình. Sở dĩ gọi là chè hẻm bởi thông thường các quán chè này thường nằm sâu trong những con hẻm nhỏ. Nhìn hàng chục món chè bạn bày ra trước mắt bạn chỉ muốn ăn hết tất cả nếu cái dạ dày còn chỗ. Bởi mỗi món lại có một hương vị riêng. Từ chè hạt sen, chè đậu đỏ, chè chuối, chè bột lọc… với màu sắc bắt mắt vô cùng. Đặc biệt trên mỗi bàn thường đặt sẵn một bộ ấm trà kiểu xưa, luôn đầy ắp nước đậu rang hoặc trà đá để khách tự phục vụ.
Có thể bạn đã nghe nhiều về bánh canh, bánh bèo hay cơm hến Huế. Nếu có dịp, bạn hãy thử một lần để biệt, tuyệt phẩm ẩm thực là gì nhé. Còn tôi thì chỉ cần nghe mùi thơm bay ra từ một quán nào đó, cũng đã biết được quán đó đang bán gì, bởi những mùi thơm đã quá quen thuộc.
Bát cơm hến của Huế khác với những vùng khác, nó có màu trắng thơm của gạo nấu chín vừa được để nguội, mùi thơm hến xào hành phi thơm phức, lại thêm tóp mỡ chiên giòn béo ngậy, rau sống tươi giòn và cả vị đậm đà của mắm ruốc Huế.
Về Huế, còn là về với đất Phật, chính vì vậy, món chay ở Huế rất được lòng khách. Trong hàng trăm cổ tự nằm trầm mặc trong lòng đất Huế chính là cội nguồn cho món ăn tưởng chừng như kén khách này. Cơm chay Huế rất lạ. đó là sự cầu kỳ, sự khéo léo và sáng tạo của các đầu bếp Người Huế tạo nên ẩm thực không chỉ để ăn mà còn để ngắm nhìn, để thưởng thức bằng cả 5 giác quan.
“Ai đó đã từng nói, ở Huế núi không cao, sông không sâu nhưng lòng người thì tĩnh lặng bởi họ biết cách tu, biết ăn chay cho tâm hồn thanh tịnh”. Người Huế không ồn ào, không vồn vã mà họ nhẹ nhàng, nhẹ nhàng như thời gian trôi qua Huế. Xưa Vua chúa là người tiên phong ăn chay vào các ngày cố định trong tháng, hay trước lúc tế trời thì hỏi sao, ăn chay ở Huế lại đa dạng và phong phú đến vậy.
Tôi cực kỳ ấn tượng với những người phụ nữ Huế, họ là những người đảm đang và chu đáo, nhất là trong việc tề gia nội trợ. Không nói đâu xa xôi , các dì của tôi là điển hình cho mẫu phụ nữ Huế, những bữa cơm các dì nấu, thực sự không chê vào đâu được. Ngon đến tận giọt nước dùng.
Mỗi lần tôi về, các dì lại hì hục làm món chay, nhất món sườn rim, chả cuốn tôi mê nhất. Để làm ra nó,thực sự không dễ dàng chút nào. Chẳng hạn như món gà được làm từ gốc sả nhồi tàu hủ non, lăn bột chiên giòn thơm phức. Chả quế làm từ khuôn đậu, phết phẩm màu thực phẩm rồi đem hấp. Chả ram là nấm, miến tàu và gói bánh đa nem. Chả lụa làm từ chuối mật nấu chín, bóc vỏ, giã nhuyễn trộn với gia vị, bột thính, bí đao thái hạt lựu, gói trong lá chuối đen hấp. Sườn rán làm từ khoai lang bọc đậu xanh chiên vàng. Cá lóc làm từ chuối xanh tẩm gia vị… Ngay cả quả mít non, đầu bếp cũng khéo léo nấu thành món thịt gà bóp tiêu muối, rau răm y như
thật.
Để làm một mâm chay hoàn chỉnh, đẹp mắt, chắc chắn thời gian bỏ ra không ít, Nhưng bù lại là những món ăn tuyệt vời, chỉ nhìn thôi, bạn cũng đã thích rồi. Ăn chay vừa thanh đạm lại tốt cho sức khỏe, chính vì vậy, gia đình tôi luôn giữ truyền thống ăn chay trong tháng.
Huế – nét dịu dàng của thiếu nữ trong tà áo dài
Nếu nói về Huế mà không yêu tà áo dài tím thơ mộng thì bạn chắc hẳn chưa yêu Huế thật lòng. Tôi yêu những cô gái Huế dịu dàng, nết na e ấp bên tà áo dài nhẹ nhàng bay bay trong gió. Cái tím Huế khiến tôi đem lòng say mê mà đem lòng yêu cô gái chốn cố đô này. Nét đẹp thanh tao mà em ấp làm tôi nhớ tôi thương. Chiếc áo dài là niềm tự hào, là nét đẹp riêng của dân tộc Việt được cả thế giới biết đến mà ngưỡng mộ. Nó tôn lên đường cong người Phụ Nữ, kín đáo nhưng lại toát lên vẻ đẹp khó một ngôn từ nào tả hết được.
Có thể nói, Huế mộng mơ luôn chiều lòng du khách, dù cái nắng ngả vàng hay mưa bay lất phất, Huế vẫn đẹp và đi vào lòng người.
Mỗi chuyến du lịch Huế, tôi lại không nỡ rời xa, bởi Huế nặng nghĩa tình và lưu luyến quá. Chỉ mong rằng, có thêm nhiều dịp để trở về, để sống và hòa mình . Bởi “vẻ đẹp Huế chẳng nơi nào có được, chút dịu dàng pha lẫn trầm tư”.
Trần Vĩnh Khánh